tranh ngựa từ bi hồng

Viagra không chỉ của nam giới. Cá ngựa (hải mã) là tên gọi chung của một chi động vật sống ở đại dương các vùng biển nhiệt đới. Nó được xem là một loài thuốc quý ở khu vực Đông Á, đặc biệt là ở Trung Quốc và Việt Nam. Trong y học cổ truyền Trung Hoa, cá ngựa Nhạc nền: Amazing horses Hòa tấu : Dàn nhạc André Rieu Tuấn mã HÀ CẨM TÂM Sinh tại tỉnh Đồng Tháp, Việt Nam, 1933 Học vẽ tại trường Mỹ Thuật Gia Ðịnh - Sài Gòn, Việt Nam Triển lãm cá nhân từ hai đến bốn lần mỗi năm tại Việt Nam từ 1950 - 1975 tại: - Hội Việt Mỹ, Sài Gòn - Pháp Văn Đồng Minh Hội, Sài Gòn Trường đua Phú Thọ được người Pháp xây dựng từ năm 1932. Ảnh tư liệu Năm 1906, thương gia người Pháp Jean Duclos đem loại hình đua ngựa từ quê nhà sang kinh doanh. Ông mang 8 con ngựa giống Ả-rập tốt mã, lớn con, chạy đua giỏi đến vùng đất Sài Gòn - Chợ Lớn, tổ chức đua. Serum chống lão hoá Fracora Saitai Extract tế bào gốc nhau thai ngựa của Nhật với thành phần là chiết xuất tế bào gốc và nhau thai đậm đặc, nguyên chất từ mô cuống rốn của ngựa non mới đẻ, là dòng tinh chất chống lão hoá mạnh nhất, cao cấp nhất của hãng Fracora Nhật Bản. Do hiệu quả và giá thành cao, serum Ngoài vẽ ngựa, Từ Bi Hồng cũng có nhiều tác phẩm tranh chân dung, tranh con người. Họa sĩ họ Từ vẽ bằng lối tả ý theo truyền thống hội họa của Trung Quốc nhưng lại kết hợp với kĩ xảo sáng tối của châu Âu. Site De Rencontre Femme Entre Femme Gratuit. Đăng nhập hoặc Đăng Ký Sân Đình - Chơi Vui Sống Đẹp - Không đổi thưởng Trang chủ Diễn đàn > Sân Đình - Làng tôi > Góc lưu niệm - Giải trí > tranh ngựa của họa sĩ Từ Bi Hồng Thảo luận trong 'Góc lưu niệm - Giải trí' bắt đầu bởi Củ khoai lang, 1/2/14. Bỏ qua thông báo này sẽ không bao giờ được hiển thị nữa, dù bạn đăng xuất/ đăng nhập lại Củ khoai lang Tôi yêu Sandinh Từ Bi Hồng 1895-1953, là một trong những danh hoạ hàng đầu của Trung Quốc. Sinh ra trong một gia đình địa chủ, yêu hội hoạ từ nhỏ, lớn lên ông được cha cho sang Pháp và Đức du học chuyên ngành hội hoạ từ năm 1919 đến năm 1927. Từ Pháp trở về, ông quyết tâm khôi phục nền quốc hoạ chính thống tưởng chừng sẽ bị thất truyền sau bao biến cố chính trị của đất nước. Từ Bi Hồng được biết đến như một nhà kỳ tài về vẽ ngựa. Lý do thật đơn giản. Là con trong một gia đình địa chủ với hàng nghìn con ngựa quanh nhà, Từ Bi Hồng sớm hình thành sở thích ngắm ngựa. Và thật lạ lùng, ông có cảm giác sức sống của con ngựa từ phía sau được thể hiện một cách rõ nét nhất. Thế là ông chỉ chuyên tâm tìm cách lột tả sức sống, vẻ đẹp của con ngựa từ phía sau của nó. Những bức tranh của Từ Bi Hồng dù lột tả ngựa ở dáng nào, tư thế nào đi nữa thì chúng cũng không bao giờ trong tư thế tĩnh, mà luôn chủ động ngoái nhìn hay đầy tràn căng sức bật. Đó là nét độc đáo và xuất sắc trong tranh của ông.. NHân năm mới Giáp Ngọ 2014 mời ae xem bộ tranh ngựa của Từ Bi Hồng.. Chúc mọi người một năm mới Mã Đáo THành công Nguồn Sưu tầm Củ khoai lang, 1/2/14 1 Củ khoai lang Tôi yêu Sandinh NHân năm mới Giáp Ngọ 2014 mời ae xem bộ tranh ngựa của Từ Bi Hồng.. Chúc mọi người một năm mới Mã Đáo THành công Nguồn Sưu tầm Củ khoai lang, 1/2/14 2 mod01 thích điều này. Bạn cần đăng nhập để trả lời. Show Ignored Content Tên hoặc hòm thư của bạn Bạn đã có tài khoản Sân Đình chưa? Nếu chưa có, hãy click chuột vào tùy chọn này rồi chọn nút Đăng Ký bên dưới Có rồi, mật khẩu của tôi là Nếu bạn quên mật khẩu hãy ấn vào đây! Giữ trạng thái đăng nhập Sân Đình - Chơi Vui Sống Đẹp - Không đổi thưởng Trang chủ Diễn đàn > Sân Đình - Làng tôi > Góc lưu niệm - Giải trí > Trang chủ Diễn đàn Diễn đàn Liên kết nhanh Tìm trong diễn đàn Bài viết gần đây Chắn Tổ Tôm Chắn 5G Ngân hàng Bảng vàng Hướng dẫn Menu Tìm kiếm Chì tìm tiêu đề Viết bởi thành viên Các tên cách nhau bởi dấu phẩy, Mới hơn Chỉ tìm trong chủ đề này Chỉ tìm trong diễn đàn này Hiển thị kết quả theo chủ đề Một số tìm kiếm hữu dụng Bài viết gần đây Thêm... Lã Nguyên Vài năm nay, thỉnh thoảng thấy Hồng Hưng thả ngựa lên fb, khi một con, lúc vài chú. Gặp tranh lạ, tôi lưu lại để “đọc”. Xin nói rõ, tôi “đọc” tranh, chứ không xem, vì quen tìm nghĩa của tranh như tìm nghĩa của tác phẩm văn học. Muốn tìm nghĩa của tác phẩm, người ta phải phát hiện ngôn ngữ của nó. Đây là công đoạn khó nhất, dễ nhầm lẫn nhất khi đọc văn bản nghệ thuật, nên mọi sự phát hiện ngôn ngữ đều chỉ là giả định. Chả phải mấy bác gác đền tư tưởng, có cả Tiến sĩ, Giáo sư, già đời mà vẫn đọc nhầm, vì quen dùng ngôn ngữ chính trị để soi nghệ thuật đó sao? Khó thế, dễ nhầm thế, vì tiếp cận tác phẩm nghệ thuật, ta đứng trước một văn bản, nhưng không phải cứ hễ có văn bản là ta đã có được ngôn ngữ của nó. Đây là chỗ khác biệt cơ bản giữa văn bản nghệ thuật và văn bản phi nghệ thuật. Văn bản phi nghệ thuật là phát ngôn trực tiếp của tác giả, chủ thể lời nói. Nó chuyển tải thông tin bằng ngôn ngữ tự nhiên, ngôn ngữ đại chúng. Thành thử, với người tiếp nhận, ngôn ngữ là cái có trước, văn bản là cái có sau. Cho nên chỉ cần biết tiếng Việt và chữ quốc ngữ, thì ai cũng có thể hiểu nội dung các văn kiện, nghị định, chỉ thị của các đảng phái và cơ quan công quyền, bất luận chúng ngắn dài thế nào. Tôi tin, viết “Hòn đá to” bằng lời thơ nôm na, đối tượng kêu gọi đoàn kết mà Hồ Chí Minh nhắm tới trước hết là quần chúng công nông, chứ không phải những người chữ nghĩa bề bề. Nên chi, đọc lên, chẳng ai cần phải giảng giải gì Hòn đá to Hòn đá nặng Chỉ một người Nhấc không đặng Hòn đá nặng Hòn đá to Nhiều người nhấc Nhấc lên đặng Cũng như vậy, chẳng cần học hội họa, miễn là không khiếm thị, chỉ cần nhìn qua, ai cũng cảm nhận được ngay nội dung những bức tranh tuyên truyền cổ động treo khắp làng mạc, thành phố, cả những bức cực kì nổi tiếng ví như Bác vẫn cùng chúng cháu hành quân của Nguyễn Thụ và Huy Oánh trước kia. Với ngôn ngữ nghệ thuật, tình hình không phải như vậy. Nghệ sĩ không thể xông vào tác phẩm để trực tiếp nói với công chúng như trong các văn bản chính luận, hành chính. Thượng đế sáng tạo ra vạn vật muôn loài để rồi can dự vào cuộc sống ấy từ vị thế của người đứng ngoài. Nghệ sĩ cũng thế! Như một “tiểu hóa công”, anh ta sáng tạo ra thế giới nghệ thuật và cái thế giới ấy sẽ nói lời thay anh ta. Văn học, hội họa, điêu khắc, vũ đạo, âm nhạc, hay điện ảnh đều thuộc loại hình NGHỆ THUẬT NÓI GIÁN TIẾP. Nó nói bằng ngôn ngữ của nhân vật, sự vật, bằng không gian và thời gian trong tranh. Đó là loại ngôn ngữ thứ sinh, được nghệ sĩ tạo ra từ chất liệu ngôn ngữ tự nhiên, ngôn ngữ đại chúng. Loại ngôn ngữ này độc đáo, mang tính đơn nhất, chỉ dùng một lần. Tác phẩm nghệ thuật hoàn tất, ngôn ngữ mà nghệ sĩ sử dụng để làm ra tác phẩm lập tức trở thành “tử ngữ”. Thành thử, trước tác phẩm, với người tiếp nhận, kể cả tác giả của nó, văn bản là cái có trước, ngôn ngữ là cái có sau, cái cần khám phá, phát hiện. Cho nên, chẳng phải cứ hễ không mù chữ, không khiếm thị là xem được tranh, đọc được văn học. Tôi có nhận xét thế này. Nhìn vào cấu trúc bề sâu của văn bản, tôi thấy nghệ thuật càng hiện đại, càng có xu hướng tái cấu trúc, tái sử dụng các loại ngôn ngữ cổ xưa, bắt nguồn từ thời tiền nghệ thuật. Cứ xem lại những con “TÔM” của Tề Bạch Thạch 1864 – 1957, hay “NGỰA” và tranh về các loài vật của Từ Bi Hồng 1895 – 1953 thì sẽ thấy! Cả Từ Bi Hồng, lẫn Tề Bạch Thạch đều thường nói với công chúng bằng ngôn ngữ thần thoại, truyền thuyết. Gà trong “Kê minh vũ” của Từ Bi Hồng chính là gà truyền thuyết, gà thần thoại. Mục đích của phát ngôn truyền thuyết, hay thần thoại là chuyển tới người tiếp nhận một TRI THỨC KHẢ TÍN bất kiểm chứng. Nó đặt tác giả vào vị thế của kẻ sở đắc chân lí, đặt người tiếp nhận vào vị trí của kẻ đồng thuận. Để xây dựng được chiến lược diễn ngôn như thế, cả Tề Bạch Thạch, lẫn Từ Bi Hồng đều tạo ra trong tranh một con VẬT THỦY TỔ TÔM THỦY TỔ, NGỰA THỦY TỔ. Nó là con tôm, con ngựa THỨ NHẤT, mà cũng là con tôm, con ngựa TUYỆT ĐỈNH, TUYỆT VỜI. Cho nên người đời thường khen tôm trong tranh Tề Bạch Thạch “thật hơn cả những con tôm thật”, ngựa trong tranh Từ Bi Hồng “thật hơn những con ngựa thật”. Sức hấp dẫn trong tranh của họ nằm ở đối tượng mô tả được nghi lễ hóa, thiêng hóa. Tôi thấy Từ Bi Hồng còn có cả bức vẽ đôi ngựa đang tung vó. Nhìn vó ngựa tung lên dũng mãnh trong bức tranh, mà tôi tự dặn lòng, hễ ông Trời còn để cho sống, thì đừng bao giờ dại dột “sờ dái ngựa”! Ý tôi muốn nói, Từ Bi Hồng đôi khi còn sử dụng cả ngôn ngữ dụ ngôn. Dụ ngôn đặt người nói vào vị trí của bậc trưởng thượng, đặt người nghe vào chỗ ngồi của môn đệ để chuyển tải một BÀI HỌC nhân sinh. Toàn bộ nghệ thuật hiện thực xã hội chủ nghĩa, từ văn học, mĩ thuật, vũ đạo, cho tới âm nhạc về cơ bản cũng “nói” bằng ngôn ngữ truyện thánh, ngôn ngữ truyền thuyết và dụ ngôn tương tự như vậy. Tôi không thấy Hồng Hưng vẽ ngựa để dạy ai một bài học. Ông cũng không biến ngựa thành con vật truyền thuyết, hay thần thoại. Tức là tranh của ông không “nói” bằng ngôn ngữ dụ ngôn, hay ngôn ngữ truyền thuyết. Những bức vẽ của ông “nói” với người xem chủ yếu bằng ngôn ngữ giai thoại. Tôi dùng thuật “giai thoại” theo nghĩa từ nguyên trong tiếng Hy Lạp “anekdotos”, là “chuyện rỉ tai”, là “điều chưa công bố”, là “sách chưa xuất bản”. Mục đích của diễn ngôn giai thoại là phát biểu một Ý KIẾN cá nhân, thể hiện một CÁI NHÌN riêng về sự vật, về con người và cuộc đời. Nó cũng truyền đạt tri thức, nhưng đó không phải là tri thức khả tín, mà là một tri thức khả thể. Chủ thể phát ngôn ở đây không phải là kẻ sở đắc chân lí, mà là một cá nhân khả thể trong quan hệ đối thoại với các cá nhân khả thể khác như một người khác của mình. Cho nên NGỰA của Hồng Hưng không chỉ không giống với ngựa của ai, mà cũng chẳng giống bất kì con ngựa có thật nào ở ngoài đời. Trong tranh Hồng Hưng, ngựa thường chỉ hiện lên như một Ý NIỆM. Hồng Hưng vẽ ngựa là để thể hiện ý niệm về ngựa của riêng mình. Chả thế mà ông dùng ngay chữ “MÔ giản thể trong tiếng Tàu 马, kèm theo mấy nét cách điệu vẽ bờm ngựa, đuôi ngựa như những kí hiệu để biểu đạt về ngựa. Những bức vẽ như thế chỉ gợi ra ý niệm về ngựa và loài ngựa nói chung, chứ không biểu đạt một con ngựa cụ thể nào, hay nói như Hegel, “con ngựa này”, như trong tranh Từ Bi Hồng, hoặc tranh nhiều họa sĩ khác mà tôi có may mắn được chiêm ngưỡng. Sở dĩ chữ “马” cách điệu trở thành bức tranh nghệ thuật vì nó được vẽ ra tựa như để “chơi”, để mình khoái trá tự ngắm với mình! Tranh ý niệm của Hồng Hưng không khô khan, khuôn sáo, công thức, vì tôi thấy hình như ông vẽ ngựa là để thể hiện những Ý NIỆM VỤT HIỆN. Mỗi bức tranh ngựa của ông giống như bản TỐC KÍ dùng đường nét để ghi lại một ý niệm vụt hiện nào đó. Thành ra, tranh ý niệm của ông cũng thường là tranh tối giản. Trong tranh, ông thường chỉ vẽ “độc mã” và không có bất kì chi tiết rườm rà nào. Và đây mới là điều quan trọng phía sau những ý niệm vụt hiện, tranh ngựa của Hồng Hưng còn đầy ắp tâm trạng với những nỗi buồn vui không chỉ về loài ngựa, kiếp ngựa, mà còn cả về con người và kiếp người. Ông có không ít bức vẽ hài hước, ẩn giấu nụ cười hóm hỉnh, ví như bức vẽ ngựa mà nhìn vào bộ lông bờm mọc lên tua tủa như giáo mác từ đầu tới tận đuôi, tôi cứ băn khoăn, không biết đó là con ngựa, hay con nhím đang co mình tự vệ. Lại có bức ông vẽ con ngựa, không hiểu sao tôi cứ đinh ninh đó là “ả ngựa” đang tung bờm quẫy đuôi, chổng mông về phía cử tọa. Tôi nghĩ, nghệ sĩ biết cười là nghệ sĩ hiểu rõ giới hạn của kiếp người, nhưng cũng là nghệ sĩ biết kì vọng và giàu mơ mộng. Cho nên, trong tranh của ông có con ngựa như đang bay mà vẫn phải kéo theo cả càng xe bị tròng lên mình. Lại có con ngựa như phẫn chí. Nó vươn mình, tung bờm, rướn vó, vươn cổ lên trời mà hí. Ngắm tranh ta không còn có cảm giác về ngựa, mà chỉ thấy cái “chí” bị đè nén trong lòng, khi “chí” thoát ra thành “khí” thì cuồn cuộn thanh động cả vũ trụ. Nhưng tranh ông cũng có con ngựa tựa như đang ca khúc khải hoàn. Ở nhiều bức, ngựa của ông như đang bay. Andersen có nàng tiên cá tan thành bọt biển để thành bất tử. Trong tranh Hồng Hưng, tôi thấy hình như cũng có một nàng “TIÊN MÔ đang vờn bay giữa mây trời. Tranh ngựa của Hồng Hưng là nghệ thuật giải thiêng, giải nghi lễ của ngôn ngữ truyền thuyết, ngôn ngữ thần thoại trong hội họa. Giai thoại thú vị không hẳn ở câu chuyện, mà chủ yếu ở tài năng của người kể chuyện. Cúng như vậy, điểm thú vị trong tranh Hồng Hưng không nằm ở con ngựa được mô tả, mà ở cách mô tả con ngựa của nghệ sĩ. Viết nhanh trong ngày bị f0 vì cúm Tàu LN Comments are closed. Tranh ngựa đẹp treo phòng khách và nơi làm việc Mẫu tranh ngựa phong thủy Tổng hợp các bức tranh vẽ Ngựa phong thủy đẹp và ý nghĩa, tranh bát mã, tranh mã đáo thành công, tranh lộc mã, bát mã đồ là những mẫu tranh ngựa được các doanh nhân yêu thích lựa chọn làm bức tranh treo tường trang trí bởi theo phong thủy treo tranh ngựa ở phòng khách và nơi làm việc sẽ đem đến sự thành công trong cuộc sống và công việc. Liên hệ 0982 444 251 để được tư vấn hỗ trợ cách chọn và treo tranh ngựa phù hợp với gia đình bạn. Tranh kính ngựa - Từ Bi Hồng Tranh kính nghệ thuật ngựa của Từ Bi Hồng một hoa sĩ nổi tiếng chuyên vẽ ngựa của Trung Quốc, Từ Bi Hồng cùng với Tề Bạch Thạch là hai họa sĩ vẽ tranh thủy mặc nổi tiếng nhất của Trung Quốc. Sản xuất kích thước theo yêu cầu. Thời gian chế tác 5 - 10 ngày tùy kích phẩm liên quan Chia sẻ tới mạng xã hội Đăng nhận xét Labels Tranh kính chim công 1 Tranh kính hoa đẹp 1 Tranh kính Hoa Sen 1 Tranh kính Sen Vàng 1 Tranh kính tứ bình 1 Tranh ngựa 2014 1 Most View Product Tranh kính nghệ thuật ngựa của Từ Bi Hồng một hoa sĩ nổi tiếng chuyên vẽ ngựa của Trung Quốc, Từ Bi Hồng cùng với Tề Bạch Thạch là hai họ... Công ty TNHH Shíntyle Điện thoại 04-858 77974 Di động 0985911416 -Ms Tâm Email kientrucsenvang Websit... Chim công là biểu tượng cho may mắn, thành công, giàu sang, quý quý, bộ tranh kính chim công dưới đây của chúng tôi sẽ mang lại vượng k... Sản phẩm nằm trong bộ sản phẩm xuân 2013 của xưởng tranh kính sen vàng. Hi vọng mang lại nhiều may mắn tài lộc cho không gian được trang ... Kích thước 50 X 50X cm . hoặc liên hệ để đăt hàng Tranh kính hoa dâm bụt phù hợp để bạn trang trí phòng khách, nhà bếp Ưu đi... Kích thước cm Chủ đề Sen Hạ - Mã số TT005 Thời gian giao hàng sau khi đặt hàng 1 tuần Liên Hệ Website chính Tranh kính sen vàng giới thiệu đến quý khách mẫu sản phẩm tranh tứ bình. Tranh tứ bình từ lâu đã quen thuộc với chất liệu khảm trai, g... Tranh decor trang trí Thiết kế sân vườn Thiết kế sân vườn - Thiết kế tiểu cảnh

tranh ngựa từ bi hồng